My love is vampire

Giới thiệu

Tên: Alysia Rosaic/Alysia Ruriko
Tên giả: Alyssa Ruriko
Tuổi: 6 (Chương 1 và 2), 16 (hiện tại)
Tóc: Da nhạt
Mắt: Tím
Giới tính: Nữ
Có tình cảm với: Halviest Rosaic
Giới thiệu: Cô là một cô gái tốt bụng dù có giống loài nào thì cô vẫn giúp đỡ cho họ. Trước đây cô cũng từng là con người nhưng sau khi bị Willy cho uống máu thì cô trở thành ma ca rồng, dù như vậy nhưng cô vẫn cố gắng đạt mục tiêu đưa anh trai trở về.

Tên: Halviest Rosaic/Halviest Labortary
Tên giả: Harlow Labortary
Tuổi: 8 (Chương 1 và 2), 18 (hiện tại)
Tóc: Xanh lá
Mắt: Đỏ
Giới tính: Nam
Có tình cảm với: Alysia Rosaic
Giới thiệu: Anh là một con người rất yêu thương em gái nên anh đã chấp nhận hi sinh để cứu cô bé. Mới đầu, anh là một con người hay ngăn chặn ma cà rồng hút máu một cách bạo lực nhưng sau khi gặp Alysia/Alyssa thì anh đã trở nên bình tĩnh trong lúc làm nhiệm vụ cũng như là tìm kiếm lại em gái.

Tên: Willy Labortary
Tuổi: ~500
Tóc: Tím
Mắt: Đỏ (trái), tím (phải)
Giới tính: Nam
Có tình cảm với: Ayame Iris
Giới thiệu: Anh ban đầu là một ma cà rồng tàn bạo và khát máu chỉ vì quá khứ bị người thân bỏ rơi và bị bắt nạt do hội chứng Heterochromia, nhưng từ khi gặp Rosaic thì anh đã có cảm giác được yêu thương trở lại và yêu được người anh yêu hơn.

Tên: Ayame Iris
Tuổi: ~2000
Tóc: Hồng
Mắt: Hồng
Giới tính: Nữ
Có tình cảm với: Willy Labortary
Giới thiệu: Cô là người cai quản giống loài ma cà rồng nhưng cô lại ít khát máu cũng như có chút thân thiện với con người nhưng cô cũng không hẳn là cô bạo lực đâu. Cô ấy cũng có sức mạnh như các ma cà rồng khác là vẫn có thể truyền máu cho con người để biến thành ma cà rồng giống cô.

Chương 1: Góc nhìn của một cô gái

Vào một buổi sáng nhẹ nhàng cùng ánh nắng kèm cây xanh trông thật đẹp làm sao. Có hai anh em với thân hình nhỏ nhắn vui vẻ trên con phố cổ kính ấy. Cô em gái nhìn vào những chú lật đật với ánh mắt long lanh làm cho cô bé háo hức hơn nữa. Alysia nắm tay anh trai gọi thật to:
- Anh hai ơi, nhìn những con lật đật đó xem. Trông nó thật sự dễ thương lắm ạ. Còn anh hai thấy sao?
Anh trai thấy như thế cũng có chút háo hức, anh xoa đầu em gái rồi mỉm cười nhẹ nhàng:
- Đúng vậy, nhìn ánh mắt của nó có hồn cũng như là những đường nét còn được vẽ một cách thật tỉ mỉ nữa mà.
Alysia nghe như vậy liền có chút ngỡ ngàng nhưng sau rồi con bé cũng lấy lại bình tĩnh cười:
- Không ngờ anh hai miêu tả nó xuất sắc quá đi thôi.
Anh trai cười nhẹ một chút rồi quay đầu lại nhìn con bé lấy tay búng trán nói:
- Cái con này, định nịnh anh mua có đúng không hả? Đừng có nghĩ mấy cái đó là qua mắt được thằng anh này đâu nha.
Alysia cọc lên rồi vỗ nhẹ vào vai của ông anh. Thằng anh lúc đó thấy có chút đau do cút vỗ của con bé rồi cáu lên:
- Cái con này, không cần làm như thế với anh đâu nha cô nương.
Alysia cau mày nhẹ rồi sau đó nhéo má của anh trai với đôi mắt tím tuyệt đẹp:
- Anh hai đúng là...mà thôi kệ đi, em thấy anh vui thì em cũng vui rồi mà.
Thằng anh có chút thở dài rồi miệng thì cười túm tím. Anh ấy nắm tay em gái nhẹ nhàng với đôi mắt đỏ háo hức:
- Cám ơn em nhiều lắm. Giờ thì chúng ta đi tiếp nào.
Alysia ôm anh trai nháy mắt cùng cơn gió nhẹ nhàng kèm theo với nó là cánh lá màu diệp lục tung bay ấy khiến cho tất cả mọi thứ nhẹ nhàng. Hai anh em tiếp tục với chuyến đi vui vẻ vòng quanh thị trấn nhỏ ấy.
Đến một ngày hôm nọ, những thông tin về vụ giết người do ma cà rồng làm cho người dân sợ hãi và cảnh báo nhau cẩn thận. Ở trong nhà Alysia, anh trai của cô bé xoa đầu trấn an con bé với nụ cười thật xinh:
- Em cứ yên tâm đi. Anh hứa sẽ về sớm với em mà.
Alysia thấy anh trai ra ngoài như vậy liền có chút lo lắng cho anh. Cô cố gắng ngập ngừng nói:
- A...anh hai, anh ra ngoài nhớ cẩn thận nha.
Người mẹ thấy con gái lo lắng như vậy liền xoa đầu trấn an cho con bé rồi ôm vào lòng rồi mỉm cười nói:
- Con yên tâm, anh con đi chút là về thôi mà. Có đúng không, anh yêu?
Người cha nghe như vậy háo hức cười nói:
- Tất nhiên rồi.
Sau đó, anh hai vẫy tay chào tạm biệt em gái nhẹ nhàng. Tiếp đến, Alysia cùng cha mẹ cùng nhau soạn thực đơn ăn tối với nụ cười xinh xắn.
Alysia nhìn vào những bức ảnh chụp chiếc bánh Pudding vàng óng ả kèm với Caramel màu nâu trong suốt tuyệt đẹp. Cô cầm cuốn thực đơn lên rồi lấp lánh đôi mẳt tím ấy rồi háo hức gọi mẹ:
- Mẹ ơi, nhìn chiếc bánh Pudding này xem. Trông thật tuyệt có đúng không ạ?
Người mẹ thấy con bà háo hức như vậy nhanh chóng ôm con gái vui vẻ nói:
- Được chứ, cả ba người chúng ta nấu một bữa...
Đang một lúc, có một tiếng động nhẹ làm cho hai mẹ con sợ hãi. Người cha thấy như vậy liền đưa tay ra trấn an hai mẹ con nhẹ nhàng với đôi mắt quan sát xung quanh rồi cố gắng nói với hai mẹ con:
- Hai người đừng sợ, anh nghĩ có con gì đứng phá rồi đi thôi mà.
Lúc sau, tiếng động ngừng một chút. Cả ba người thở phào nhẹ nhõm rồi tiếp tục bàn bạc về món ăn cho buổi tối.
Trong lúc vui vẻ, một cô ma cà rồng dùng dao chỉa vào sau lưng. Ông bố bất ngờ nhanh chóng nhảy lên ôm cả hai mẹ con để tránh cú đâm. Ông bố lấy cây thánh giá nhưng không thành. Cô bé Alysia nhìn thấy vậy nhanh chóng ôm cha dù trong lòng run rẩy, cô bé cố gắng gọi thật to:
- Cha ơi, con muốn chiến đấu với cha. Con không muốn bọn chúng phá hoại hạnh phúc gia đình đâu.
Cô gái thấy vậy cười đểu rồi lấy máu vào ly thủy tinh rồi mắt nhắm, mắt mở nói:
- Các người cũng thú vị lắm. Có lẽ ta cho ngươi một chút máu để làm thuộc hạ nhỉ?
Alysia cau mày lên khi cô ta nói từ thuộc hạ. Cô lấy con dao từ trong bếp ra ném vỡ chiếc ly, cô nói với tông giọng tức giận:
- Còn lâu chúng tôi mới làm thuộc hạ cho cô...
Cô gái bất ngờ thấy có đứa đập vớ cái ly thủy tinh. Cha mẹ của Alysia nhân cơ hội dùng vũ khí nhà mình có thể tấn công kẻ thù. Cả nhà cố gắng chiến đấu với ả ta nhưng rồi bị chàng trai tấn công đánh phá ngôi nhà rồi dùng kiếm chém hai ông bà nhanh chóng.
Alysia chứng kiến hết tất cả làm cho cô sợ hãi hơn nữa. Tên chàng trai đó liền bước tới tấn công rồi đánh đập cô bằng kiếm với máu me kinh khủng. Cô gái ma cà rồng thấy vậy cười nói:
- Nếu như cậu thích thú với cô ta thì làm luôn đi.
Sau đó, chàng trai đã lấy máu bỏ vào người cô ấy với nụ cười khoái chí. Alysia dùng cơ thể yếu ớt để ngăn chặn hắn nhưng không thành. Hắn ta ngồi xuống rồi dịu dàng áp vào tai cô nói:
- Từ giờ cô sẽ theo phe bọn ta.
Con bé lúc đó dù biết bản thân thành ma cà rồng nhưng vẫn cắn răng chịu đựng lấy dao đâm tên đó đau đớn với anh mắt tức giận. Trong lúc đó, anh trai về nhìn ngôi nhà đổ máu với đôi mắt ngỡ ngàng. Anh chạy tới nắm tay tên ma cà rồng rồi tát thẳng vào mặt hắn với lông mày cáu lên quát:
- Nếu như anh làm hại em gái tôi thì trước tiên anh làm hại tôi trước đi.
Tên ma cà rồng đó cười đểu rồi dùng sức mạnh đập nát căn nhà rồi ném Alysia đập đầu vào những đống đổ nát đau đớn rồi ngất đi.
Anh trai của Alysia đã tức giận liền lấy kiếm ở dưới đất xông vào tấn công tên ma cà rồng. Tên ma cà rồng nhìn qua cô gái tóc hồng rồi đưa tay lên nói với nụ cười nham hiểm:
- Hãy đưa cho ta miếng máu đi.
Cô ả nghe vậy liền lấy máu của chính mình đưa cho cậu ta. Anh trai lúc này toát mồ hôi khi không biết như nào để giúp em. Lúc sau, anh chạy tới lấy tay của ả ma cà rồng cắn một cách thật mạnh. Anh ấy khóc rồi nói liên tục:
- Cho anh xin lỗi, cho anh xin lỗi, cho anh xin lỗi...
Cả hai ma cà rồng thích thú khi có người dám cắn tay. Alysia cố gắng đứng dậy cố gắng gọi anh trai nhưng mà anh ấy bị ma cà rồng bắt đi.
Đến gàn sáng, cô bé bước đi với bàn chân yếu ớt và sợ hãi khi không còn ai nương tựa nữa. Cô bé rơi lệ để cố gắng gọi anh trai nhưng vẫn không thành. Cô cắn răng đau đớn khi bị ma cà rồng cướp hết tất cả, cô gào thét lên trong sự sợ hãi với tông giọng khàn:
- Lũ đáng chết, tôi nhất định sẽ tiêu giệt các ngươi vì để ta như thế này.
Lúc sau, cô bé gặp gỡ Cha xứ với bóng tối bao trùm. Người Cha xứ mỉm cười dịu dàng hỏi cô bé rằng:
- Này cô bé, tại sao cháu không về nhà mà đứng đây vậy?
Alysia ôm người Cha xứ rồi kể cho ông ấy nghe trong đau đớn. Cha xứ liền xoa đầu cô bé nhẹ nhàng rồi mỉm cười an ủi cho Alysia nói với tông nhẹ:
- Con yên tâm, ta nhất định giúp cho con vượt qua mà. Hãy cố lên.
Alysia về say sống với Cha xứ và luyện tập chống lại sức mạnh ma cà rồng trong người. Alysia cau mày với mồ hôi nhễ nhại. Cô cố gắng mỉm cười để vượt qua quá khứ, nhờ sự động viên của Cha xứ nên cô đã cố gắng chiến đấu để hiểu được cảm xúc thật sự giữa ma cà rồng và con người.
Khoảng 10 năm sau, Alysia đã chính chắn bản thân rồi bước tới nhẹ nhàng trước ngôi mộ của cha mẹ. Cô ngồi xuống chạm vào bia mộ với ánh mắt trìu mến rồi từ từ cất tông giọng nhẹ nhàng:
- Cha ơi, mẹ ơi. Con nhất định sẽ đưa anh hai trở về.
Linh hồn của cha mẹ Alysia âm thầm vỗ vai con gái. Alysia cảm nhận được hơi ấm và những câu nói cuối cùng. Alysia đặt tay lên ngực mỉm cười nhẹ nhàng bước đi trên con đường tìm kiếm anh trai.
Alysia mở đôi mắt tím long lanh với ánh đồng hồ lấp lánh rồi từ từ cất lời:
- Cuộc đời con người rất ngắn nên con sẽ trận trọng cuộc sống đó để tìm anh trai trở về.
Cuối cùng cô ấy bước đi qua mặt một anh chàng tóc xanh lá rồi tiếp tục hướng tới tương lai.

Chương 2: Góc nhìn của ma cà rồng

Ở trong thị trấn sau khi rời khỏi cửa hàng búp bê, hai anh em tình cờ nhìn Noelle và Sophix đứng ngoài trò chuyện với nhau. Anh chàng Halviest thấy như thế liền mỉm cười nhẹ và vẫy tay gọi hai người. Alysia cùng lúc đó háo hức chạy tới ôm Sophix gọi một cách thật to:
- Sophix, chào cậu nha. Hôm nay cậu tới thị trấn để làm gì vậy?
Sophix thấy Alysia háo hức như thế nhanh chóng nắm tay cô bé xoay một vòng thật mạnh rồi vui vẻ nói:
- Mình đến đây để mua một chút đồ trong chợ cho mẹ tớ thôi mà. Có đúng không Noelle?
Noelle nghe như vầy liền nhanh chóng trả lời vui vẻ với cô gái:
- Đúng vậy đấy.
Halviest thấy Noelle và Sophix cũng quấn quýt nhau như anh với em gái như vậy nhanh chóng mỉm cười nói đùa:
- Không ngờ hai người thân nhau vui vẻ như vầy. À mà Noelle này, hình như hôm qua cậu có nói với tôi là tối ngày 13 tháng 4 qua nhà cậu làm dự án có đúng không? Tôi chỉ nói như vậy để xem cậu còn có nhớ không thôi.
Noelle khi nhận ra bị thằng bạn nhắc nhở trong lúc bị quên liền tự tát vào mặt để tỉnh táo. Halviest nhìn anh rồi cười đùa rằng:
- Đúng là tôi đoán biết ngay mà, cậu cứ hay vừa nhớ nhớ, quên quên mà đồ ngốc.
Noelle nghe vậy có chút khó chịu qua câu chọc của Halviest. Nhưng rồi, Noelle lấy lại bình tĩnh nhìn Halviest cười nhẹ với sự xấu hổ. Halviest nhanh chóng bước tới xoa đầu thằng bạn rồi nói một cách nhẹ nhàng:
- Thôi được rồi, dù gì thứ 6 tuần này mà nên là đừng có quên đấy nhá.
Noelle nghe như vậy nhanh chóng mỉm cười tươi trở lại rồi nói:
- Được chứ, tôi sẽ hứa mà.
Alysia và Sophix cùng lúc đó mỉm cười tủm tỉm khi Halviest và Noelle thân thiết rủ nhau đi chơi vui vẻ cùng khung cảnh cơn gió nhẹ nhàng trong thị trấn cổ kính với sự hạnh phúc trẻ thơ ấy.
Đến thứ 6, cả nhà ai ai cũng lo lắng đọc tin tức về ma cà rồng thông qua những tờ báo. Halviest thấy như thế cũng có chút lo lắng trong lòng, anh đắt tay lên tim rồi lạnh lùng nói:
- Xem ra thì tôi phải cẩn thận hơn rồi.
Alysia trong lúc đọc sách khi nghe tin về ma cà rồng như vậy nhanh chóng chạy tới hỏi anh trai rằng:
- Này anh hai ơi, rốt cuộc ma cà rồng có thật không ạ?
Anh thấy con bé sợ như vậy nhanh chóng xoa đầu cho em. Halviest sau đó cũng vỗ vai cho con bé mỉm cười an ủi:
- Anh nghĩ cũng tùy hoặc là do con người tưởng tượng thái quá lên mà thôi.
Alysia nghe anh trai nói vậy liền có chút yên tâm. Lúc sau, Halviest sửa soạn đồ đạc để tới nhà Noelle. Alysia nắm tay anh trai nhẹ nhàng nói:
- Anh hai ơi, anh hai nhớ đi cẩn thận nha.
Halviest mỉm cười rồi quỳ xuống xoa đầu em gái nhỏ nhắn ấy một cách dịu dàng:
- Anh hiểu rồi, anh hứa là anh sẽ về nhà sớm với em mà.
Sau đó, Halviest trao cho em gái một nụ hôn trên môi rồi vẫy tay chào tạm biệt gia đình.
Khi đi trên con đường đầy sương dầy đặc trông thật tăm tối kèm với sự vắng vẻ. Halviest vừa đi, vừa đổ mồ hôi khi cảm nhận được ai đó đang theo dõi anh. Halviest đưa ánh mắt xung quanh quan sát rồi quay đầu nhưng không thấy gì, anh liền thở phào nhẹ nhõm:
- Hà, chắc là có ai đùa giỡn thôi mà.
Khi đến nhà Noelle, cả hai người bắt đầu vẽ những thứ còn thiếu xót trong dự án. Halviest nhìn những khuyết điểm của Noelle nhanh chóng hỏi:
- Xem ra đoạn này cậu có vẽ hơi chút lạ nên tôi có thể giúp cậu có được không?
Noelle mỉm cười nhẹ nhàng rồi nắm tay bạn thân nói:
- Được chứ, tôi cám ơn cậu nhiều nha bạn tốt.
Halviest nghe như vậy nhanh chóng háo hức trong lòng. Anh cùng Halviest cố gắng hoàn thành nó cho đến khoảng 9 giờ tối.
Noelle vẫy tay nhẹ nhàng rồi vui vẻ gọi Halviest:
- Nếu có gì khó khăn thì cậu cứ gọi thằng này nha.
Halviest quay đầu nhẹ rồi nhanh chóng mỉm cười thật tươi rồi vẫy tay chào tạm biệt để về với bữa tiệc gia đình vui vẻ. Khi anh đang đi trên con đường về nhà. Anh bất chợt nhìn lên cao khi máu bắn tung tóe ở ngay căn nhà của chính mình. Anh nhanh chóng mở đổi mắt đỏ rồi trở nên tức giận và lo lắng khi mà gia đình gặp chuyện nói:
- Tên khốn nạn nào đó, ngươi nhất định sẽ biết tay ta.
Sau đó, Halviest hì hục chạy về nhà để giải cứu gia đình. Khi về đến nhà, nét mặt của anh lúc này run rẩy khi em gái bị ma cà rồng tra tấn rồi bị hắn cho con bé uống máu. Anh tức giận nhanh chóng chạy tới tát thẳng vào mặt tên khôn đó rồi quát một câu thật to:
- Nếu như ông làm hại em tôi thì trước hết ông hãy làm hại tôi trước đi.
Tên ma cà rồng ấy ngạc nhiên rồi nỗi cáu lên rồi dùng kiếm đánh nhau với Halviest. Lúc sau, hắn ném Alysia ra xa khiến Halviest đỡ không kịp. Halviest chạy tới với sự tức giận nhưng bị hắn chặn lại, anh trai lấy kiếm ở dưới đất đánh với ma cà rồng một cách kịch liệt với máu me kinh khủng. Cả hai người không ai nhường ai khi tất cả mọi thứ tan hoang.
Đang lúc đó, tên ma cà rồng đưa tay lên ra hiệu cho cô gái mỉm cười nhẹ nhàng:
- Cho hắn ta miếng máu đi.
Cô ả ma cà rồng lấy máu vào ly thủy tinh rồi cười hỏi:
- Này chàng trai, cậu có muốn đi theo với chúng tôi không?
Chàng trai tức giận khi họ làm hại em gái nhưng càng làm thì bọn họ lấy em gái ra đe dọa hơn nữa. Halviest càng tức giận hơn nữa rồi cương quyết phản đối với mồ hôi nhễ nhại. Tên ma cà rồng thấy nét mặt của anh cười hỏi:
- Sao vậy? Cậu không còn cách rồi sao?
Halviest không muốn họ bắt cóc em gái nhanh chóng chạy tới cắn vào tay cô gái rồi rơi lệ trong sự ân hân:
- Nếu như tôi không muốn em gái bị mấy người bắt đi thì tôi sẽ làm thuộc hạ cho các ngươi. Xin hãy cho con bé có một cuộc sống như một loài người bình thường. Cho anh xin lỗi em Alysia, cho anh xin lỗi em, cho anh xin lỗi em...
Khi hai ma cà rồng thấy khung cảnh hình ảnh cậu bé ấy thương em liền vỗ vai nhẹ nhàng. Tên ma cà rồng nam ấy xoa đầu Halviest mỉm cười nhẹ nhàng nói:
- Không sao, ta công nhận điều đó của ngươi. Tên ta là Willy Labortary. Ta hi vọng ngươi sẽ phục vụ ta thật tốt nha, Halviest Rosaic.
Sau đó, cả ba người rời khỏi nhà. Halviest vẫn còn đau đớn khi đã bỏ rơi em gái thơ dại. Anh khóc trong lòng đau đớn đến tột cùng. Willy thấy như vậy, lúc đó bản thân anh nhớ lại khung cảnh bị bạn bè bắt nạt vì mồ côi cùng với con mắt hai màu như vậy. Willy nhanh chóng vỗ vai Halviest với gương mặt ủ rủ:
- Cho ta xin lỗi ngươi Halviest, chỉ vì bản thân đau đớn do quá khứ mà ta đã khiến ngươi như vậy. Nếu như ta có làm ngươi tức giận thì...
Halviest cảm nhận được chút gì đó đau đớn trong lòng Willy. Anh cắng răng nói:
- Willy, t...tôi sẽ phục vụ ông...nhưng ngược lại thì ông phải giúp tôi gặp lại Alysia.
Hai ma cà rồng khi nghe như vậy liền chấp nhận điều kiện của Halviest rồi cùng nhau về tòa lâu đài.
Về sau, anh đã luyện tập trở thành một ma cà rồng có kinh nghiệm chiến đấu do Willy và Ayame Iris giảng dạy. Halviest uống máu rồi nhìn qua vườn hoa cùng ánh trăng nhẹ nhàng với sự ấm áp. Anh đặt tay lên ngực nói:
- Alysia, anh nhất định sẽ trở về với em.
Khoảng 10 năm sau, Halviest quyết định quay lại chính căn nhà đổ nát. Anh liền buồn bã khi vẫn còn nhớ lúc bỏ rơi em gái của anh. Willy thấy vậy liền tới an ủi nhẹ nhàng:
- Chắc con bé ấy đã đi đến một nơi nương tựa hạnh phúc thì sao? Chắc chắn con bé...
Halviest hất tay Willy ra với ánh mắt buồn bã. Sau đó, anh nhìn vào chiếc cài tóc của em gái nhẹ nhàng:
- Thôi được rồi, tôi nhất định sẽ tìm em ấy. Vì tôi là anh nên tôi không thể mất em ấy đâu.
Sau đó, Halviest bước đi nhẹ nhàng qua cô gái tóc hồng rồi bắt đầu cuộc hành trình mới.

Chương 3: Cuộc khởi đầu mới

Vào một buổi sáng với bầu trời có chút âm u nhẹ nhàng. Một cô gái với đôi mắt tím nhỏ nhắn bước đi trên khu họp chợ cùng với những hình ảnh đứa trẻ vui chơi giữa con phố. Alysia lo lắng nhìn qua người dân với con số cực kỳ ít ỏi không thể tả rồi từ từ cất một câu:
- Sau 10 năm thì dân số từ 10000 người giờ giảm còn khoảng 5000 người. Không ngờ trước đây họ tàn nhẫn thật, nhưng mà...có lẽ dù gì con người là nguồn sống của họ nên mình cũng không thể ngăn cản triệt để họ được. Ai rồi cũng phải đi lên mà thôi.
Sau đó, Alysia bất chợt nhìn thấy cửa hàng búp bê ngày xưa cô với anh trai hay tới. Cô quay lại nhìn nó rồi thích thú một cách nhẹ nhàng:
- Hai chú lật đật ấy, nó vẫn dễ thương như ngày nào mà.
Tiếp đến, cô nhớ lại những câu nói miêu tả tỉ mỉ của anh trai liền có chút gì đó ủ rủ. Alysia lúc đó cố gắng kiềm nén những giọt lệ với nụ cười trong trắng nhẹ nhàng:
- Đúng là hoài niệm quá đi. Mình ước gì gặp lại anh ấy quá.
Rồi cô bé cũng bước tới nhìn chủ tiệm búp bê rồi mỉm cười đưa bức ảnh hỏi:
- Bác ơi, cho cháu hỏi là bác có biết người này sống ở đâu không ạ?
Bác chủ tiệm cầm bức ảnh về cái bóng của anh trai đứng ngay tòa lâu đài kỹ càng. Lúc sau, ông lắc đầu nhẹ nhàng trước mắt cô gái rồi nói:
- Cho bác xin lỗi cháu nhiều ạ. Bác không biết người này ở đâu hết.
Alysia nghe vậy cũng có chút cười nhẹ. Cô đặt tay lên ngực cúi đầu một cách từ tốn:
- Dạ nếu bác nói vậy thì cháu cũng cám ơn bác nhiều ạ.
Bác chủ tiệm búp bê nghe như thế liền có chút gì đó xót thương cho cô. Ông lấy cho cô hai con lật đật rồi nói với một tông giọng trìu mến:
- Nếu như cháu thích hai con lật đật này thì cháu cứ lấy đi.
Alysia đỏ mặt khi chủ tiệm trao cho cô hai con lật đật. Cô đưa tay ra rồi lắc đầu nhẹ nhàng nói:
- Dạ thôi ạ, cháu không thể lấy món hàng của bác một cách tùy tiện được ạ. Cho cháu xin lỗi bác.
Bác ấy mỉm cười cố gắng đưa cho con bé với câu nói nhẹ nhàng:
- Cháu đừng có khách sáo như vậy chứ. Dù gì nó cũng cũ rồi nên bác để lại thì cũng chẳng có ai mua hết cả. Cháu cứ nhận lấy đi.
Alysia thấy như vậy cũng ngập ngừng cảm ơn bác trai. Sau đó, cô tiếp tục ôm hai đứa nhỏ trông thật đáng yêu lên rồi nhìn qua bạn cây xanh ủ rủ ấy.
Alysia bước tới chạm vào gốc cây với gương mặt tươi cười dịu dàng rồi tiếp đó xoa vào gốc cây và đứa má áp xuống nói:
- Có lẽ cậu đang cô đơn có phải không? Cảm giác đó...làm cho lòng tớ xao xuyến lắm. Nhưng mà, rốt cuộc mình mới có thể vượt qua hoàn cảnh thật sự đây.
Đang một lúc, một chàng trai tóc xanh lá cây với đôi mắt đỏ nhìn Alysia trò chuyện với gốc cây như vây nhanh chóng ngạc nhiên khi thấy cô ấy có cảm giác giống với em gái của anh. Anh bước tới từ từ, chậm rãi rồi đưa tay lên vai cô ấy hỏi:
- Này cô gái ơi, cho tôi hỏi một chút có được không?
Alysia nghe vậy liền quay đầu ngỡ ngàng hỏi anh chàng:
- Có chuyện gì mà anh gọi tôi vậy?
Chàng trai thấy cô gái nhìn anh nhanh chóng đỏ bừng lên. Alysia nhìn thấy anh ngại như vậy nhanh chóng nháy mắt dễ thương nói:
- Nếu anh ngại thì hai chúng ta có thể đi quanh khu chợ có được không?
Chàng trai thấy như thế liền mỉm cười nhẹ nhàng đồng ý. Hai người tiếp tục đi trên con phố cổ kính ấy.
Trên con phố cổ Châu Âu cổ kính ấy, hai người vừa đi, vừa quan sát không gian trong chợ. Alysia nhìn chàng trai háo hức hỏi:
- Này anh gì ơi, anh có cảm giác như thế nào nhỉ?
Chàng trai thấy cô gái nhỏ hỏi như thế mỉm cười ngại ngùng:
- Tôi cảm thấy nơi này rất quen thuộc lắm. Tôi còn nhớ ngày xưa tôi và em gái cùng nhau đi chơi ở đây đấy. À đúng rồi, nhân tiện cho tôi hỏi luôn tên cô là gì vậy?
Alysia nghe thế nhanh chóng cười nhẹ rồi quay đầu cùng cơn gió nhẹ rồi nói bằng tên giả:
- Tôi tên là Alyssa Ruriko, rất hân hạnh được gặp anh.
Alysia trong lòng lúc này có chút gì đó lo lắng khi cô nói cái tên giả ấy cho người khác biết. Chàng trai cùng lúc đó háo hức vui vẻ:
- Tên tôi là Harlow Labortary rất hân hạnh nha.
Alysia khi nghe đến họ Labortary liền chợt nhận ra tên Willy do Cha xứ kể. Chàng trai thấy cô nghĩ ngợi như vậy nhanh chóng xoa đầu cô giống như anh trai Halviest, chàng trai mỉm cười nói:
- Lúc nãy tôi thấy cô nói chuyện với gốc cây làm tôi liên tưởng đến em gái của tôi lắm. Tôi hi vọng một ngày nào đó tôi sẽ tìm con bé sớm thôi mà.
Alysia lúc này nhìn Harlow xoa đầu chợt nhớ ra người anh trai mất tích của cô. Cô ngập ngừng trong lòng nói một cách nhẹ nhàng rằng:
"Anh hai...cảm giác đó...tại sao chứ..."
Sau đó, Alysia lấy lại bình tĩnh rồi nhẹ nhàng nói với gương mặt đỏ bừng lên:
- Harlow này, ban nãy anh nói tôi giống với em gái anh như vầy thì anh không sợ ngại sao?
Harlow có chút cười nhẹ nhanh chóng búng trán cô gai nhỏ nhắn:
- Cái cô này. Mà thôi dù gì thì tôi thấy cô cũng đáng yêu đấy.
Alysia khi được Harlow nhận xét dễ thương như vậy cô ngại ngùng nhưng cũng vừa vui vẻ. Lúc đó, con bé háo hức một chút rồi tiếp tục đi tham quan khu chợ cho đến buổi tối trăng tròn tươi sáng với ánh sao nhỏ nhắn ấy.
Trong con hẻm nhỏ đầy âm u cùng với những chú dơi đen cùng giọt máu đỏ tươi. Tên ma cà rồng sáng đôi mắt đỏ với ánh đồng hồ lên rồi bóp quả tim tên ma cà rồng đã bị giết rồi quay đầu dùng kiếm đánh gãy răng. Đang cùng lúc đó, Alysia bước vào con hẻm nhỏ điều tra về ma cà rồng. Cô trở nên tá hỏa khi thấy ảnh Harlow đang tra tấn ma cà rồng. Trong lúc Harlow định bẻ răng hắn thì Alysia gọi anh ta thật to:
- Harlow, tại sao anh lại làm hại một người vô tội vậy chứ? Tôi không nghĩ anh lại là người tàn độc như vậy luôn ấy.
Harlow ngạc nhiên và không tin vào mắt mình khi có kẻ phát hiện ra anh. Anh quay đầu lại nhìn Alysia với đôi mắt lạnh lùng nói:
- Tôi chỉ làm vậy để chống ma cà rồng mà thôi, Alyssa Ruriko.
Alysia cắn răng tức giận. Cô gỡ hết bộ trang phục tu nữ sang trang phục chiến đấu rồi quát thẳng một câu:
- Đồ đê tiện, tại sao không có nhiều cách nhẹ nhàng để khống chế chống sự thèm khát chứ? Harlow, anh mau tỉnh lại đi.
Harlow mắt nhắm, mắt mở cắn răng với gương mặt lạnh toát. Anh quay đầu qua nhìn cô lạnh lùng:
- Tôi tên thật là Halviest Labortary, còn Harlow đó chỉ là tên giả của tôi mà thôi.
Alysia nghe cái tên đó liền nhanh chóng nhận ra ma cà rồng đấy chính là anh trai của cô. Cô suýt nữa rơi lệ khi được gặp anh trai nhưng vì bản thân cô lúc đó chưa chắc đó có phải là anh trai hay không. Alysia lấy lại bình tĩnh rồi ngẩng mặt lên dõng dạc:
- Halviest, tôi không cần biết anh nghĩ như nào nhưng mà tồi không thể để anh tàn bạo với họ đâu.
Halviest nhanh chóng cười một cách nham hiểm, anh liền trao cho cô một bông hồng đỏ nhẹ nhàng rồi cất lời:
- Cô thật là thú vị đấy, nếu như cô thắng tôi thì tôi sẽ tha cho tên ma cà rồng đó. Mà nếu tôi thắng thì cô sẽ làm thuộc hạ cho tôi để tìm em gái tôi. Có được không?
Alysia cương quyết không sợ nhanh chóng lấy thanh kiếm với tư thế sẵn sàng. Cả hai người dùng kiếm chiến đấu đến mức không ai nhường ai.
Halviest ngạc nhiên với chiến đấu nhào lộn của Alysia. Anh tự hỏi trong lòng rằng:
"Rốt cuộc cô ấy làm sao mà có thể..."
Alysia cùng lúc đó dùng chân đạp vào Halviest nhưng vẫn bị chặn lại. Halviest dùng quả bom gây chói làm cho mắt cô thêm choáng váng. Anh ngạc nhiên khi nhận ra cô ấy cũng là ma cà rồng giống anh. Alysia lấy lại bình tĩnh rồi dùng tay đập vào bụng bậc anh chàng ra bức tường khiến anh đập đầu vào tường đau đớn. Alysia liền có chút run rẩy, cô nhanh chóng cúi đầu trước mặt Halviest với câu nói ngập ngừng:
- C...cho tôi xin lỗi v...vì đã làm tổn thương anh nha.
Halviest nghe như vậy có chút áy náy. Anh lấy lại bình tĩnh rồi mỉm cười nhẹ nhàng:
- Cô thắng tôi rồi đó. Dù gì thì trong lúc cô chiến đấu, tôi không nghĩ cô cũng bạo như vậy đâu. Giờ thì cô có thể chữa cho hắn được rồi đấy.
Sau đó, Alysia đã chữa vết thương cho nạn nhân xấu số ấy. Alysia lấy con dao rạch phần cổ tay để cho ma cà rồng uống chút máu. Anh hỏi cô một câu rằng:
- Này Alyssa, lúc tôi chiến đấu với cô bằng cách dùng bom ấy. Tôi nhìn thấy cô cũng chút khó chịu với bom nên cho tôi hỏi cô là ma cà rồng có đúng không?
Alysia mỉm cười nghiêng đầu nhẹ trả lời:
- Phải đấy. Nhưng mà, tôi bị Willy đánh rồi tôi uống máu hắn rồi bị ném qua đống đổ nát khiến tối có vết xẹo này. Đã thế tôi còn bị mất đi tất cả và anh trai tôi bị ma cà rồng bắt đi. Lúc đấy, tôi cũng sợ hãi với bản thân nhưng mà sau khi được Cha xứ chăm sóc thì tôi đứng lên chiến đấu vì người thân. Thật ra tôi không căm thù Willy đâu nhưng mà nhờ có nó mà tôi có động lực nói không với cái chết.
Halviest thì nghe cô bé nói vậy liền thương xót cho cô gái. Anh nhanh chóng nắm tay cô gái rồi xoa thuốc làm nhẹ vết xẹo sau lưng cho cô. Halviest từ từ rơi lệ khi thấy hoàn cảnh éo le như cô ấy mà cô ấy có thể vượt qua.
Alysia cảm nhận thấy có gì đó đau đớn của Halviest nhanh chóng lấy tay chạm vào ngực anh ấy. Cô nhẹ nhàng tiến tới chữa trị vết thương cho anh. Cô ôm Halviest cùng giọt lệ:
- Em làm vậy cũng chỉ mong muốn rằng dù ai gặp khó khăn thì em vẫn sẽ giúp đỡ họ mà. Anh đừng suy nghĩ quá nhiều ạ.
Halviest thấy câu nói có chút luyến tiếc tới em gái. Anh cố gắng khóc nhưng mà không thể. Alysia lấy tay vuốt ve má anh mỉm cười:
- Anh đừng khóc mà. Dù gì có gì em có thể giúp anh để tìm em gái cũng được ạ.
Halviest cảm nhận được sự ấm áp, anh nắm tay cô gái dõng dạc nói:
- Vậy thì tôi hứa sẽ giúp cô tìm anh trai có được không?
Cả hai nhanh chóng đồng ý rồi sau đó ai cũng ra về với bầu trời đêm đầu sương mù âm u ấy.

Chương 4: Lễ hội

Vào một buổi sáng đẹp trời, Alysia cùng Cha xứ vui vẻ thu hoạch những trái dâu đỏ tươi căng mọng cùng với những hạt trắng dễ thương ấy làm cho không gian trở nên ấm cúng hơn. Cha xứ nhớ lại lúc con bé kể việc mạo hiểm tìm anh trai Halviest thông qua tòa lâu đài do bên gần ngọn đồi thứ hai do cậu ta chỉ liền có chút lo lắng. Sau đó, ông nhìn cô rồi lạnh lùng hỏi:
- Này Alysia, con quyết định lấy cái tên Alyssa Ruriko đấy để đối mặt với tên Halviest thật đó hả? Con làm ta lo lắng lắm đấy.
Alysia thấy Cha xứ lo lắng như vậy cô cũng có chút ngượng ngùng nói nhẹ:
- Chắc là vậy, với lại lỡ người đó chính là anh trai của con thật thì sao?
Cha xứ nghe như vậy liền thấy thót tim hơn nữa khi mà con bé dám đối mặt với ma cà rồng trung thành của Willy. Lúc sau, ông ấy lấy lại bình tĩnh rồi xoa đầu con bé mỉm cười nhẹ nhàng:
- Đúng là cái con bé này. Thôi được, vì cháu cũng muốn tìm thằng anh nên ta cũng chẳng trách đâu mà.
Lúc sau, họ tiếp tục hái dâu vui vẻ với ánh nắng tuyệt đẹp. Đang một lúc, Alysia tình cờ nhìn thấy một cô gái với làn da nhợt nhạt với ngoại hình thon thả. Mái tóc vàng của cô ấy khiến cho Alysia bị mê hoặc với vẻ đẹp của cô. Cô gái nhanh chóng quay đầu lại khi thấy Alysia rồi cười nhẹ nhàng:
- Xin chào cô gái nhỏ nha. Cô ở đây để hái dâu có đúng không?
Alysia nghe cô gái hỏi thế liền lấy tay che miệng cười nhẹ một chút với tâm trạng vui vẻ nói:
- Đúng rồi đấy. Cậu ngồi đây làm gì vậy?
Cô gái tóc vàng mắt nhắm, mắt mở rồi háo hức nói:
- Mình ở đây ngắm cảnh quanh thị trấn trên ngọn núi thôi mà. Nếu được thì cho tớ hỏi là lễ hội tại thị trấn diễn ra ở đâu vậy?
Alysia nghe cô gái hỏi vậy nhanh chóng háo hức trả lời:
- Lễ hội của thị trấn diễn ra tại trên ngọn đồi thứ ba của thị trấn nha. Nếu được thì tôi sẽ dẫn cậu đi cùng được nè.
Cô gái tóc vàng ấy nhảy lên thật cao nhanh chóng rồi quay một vòng giống như không thấy ngày mai. Alysia nhìn ra chiếc răng nanh nhọn của cô ấy giống với cô liền nhận ra ma cà rồng nhanh chóng. Alysia lúc này nghĩ thầm rằng:
"Thôi kệ, dù gì ai cũng có niềm vui riêng mà. Dù gì cô ấy cũng giống mình mà."
Sau đó, Alysia giải thích cho cô gái nghe về những thứ liên quan đến lễ hội. Rồi cô gái tóc vàng háo hức nắm tay Alysia hỏi:
- Vậy cậu có muốn đi chung với tớ không? Dù gì con gì con Siren này muốn đi chung với ai đó lắm chứ.
Alysia thở phào khi ban nãy cô có nói đi chung để giúp đỡ Siren nhưng Siren bị quên. Sau đó, cô nắm tay Siren rồi mở to đôi mắt tím long lanh và quay một vòng nhẹ nhàng:
- Được thôi. Tôi là Alyssa Ruriko rất hân hạnh được gặp cô nha.
Cha xứ đứng ở xa thấy đứa con nuôi của ông thân thiện với một cô gái ma cà rồng nhanh chóng rồi thở phào nhẹ nhõm:
- Đúng là con bé làm quen như này cũng tốt. Dù sao thì đánh nhau bằng vũ lực thì cũng không tốt mà.
Siren thấy Alysia trong lúc đó đưa tay lên miệng cười hỏi một chút:
- Này Alyssa, cậu đang dùng danh tính giả có đúng không?
Alysia khi nghe cô nói vậy nhanh chóng đổ mồ hôi hồi hộp, cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi lạnh lùng hỏi Siren:
- Đúng rồi đấy, sao cô có thể qua mặt được tôi như vậy hả?
Siren mỉm cười nhẹ nhàng trước mặt Alysia trả lời:
- Thật ra thì tôi thấy cậu lúc nói tên cứ bị gồng người lên nên là tôi đoán thôi mà. Mà thôi, dù gì hỏi tên thật của cậu thì kỳ quá nên là tôi gọi cậu là Alyssa cũng được.
Alysia nghe như vậy cũng có chút gợi nhớ về ngày xưa khi mà anh hai chọc cô giống cách cô với chọc Siren nhau. Cô mỉm cười trông sự dễ thương nói:
- Đúng là hoài niệm mà. Ước gì mình muốn gặp anh trai sớm ghê.
Siren khi nghe câu nói hoài niệm của Alysia, cô có chút buồn bã nhìn cô gái nói:
- Loài người thật kỳ lạ mà. Ước gì tôi cũng muốn có một kỷ niệm đẹp giống với cậu như là có anh em này, chắc là sẽ vui lắm đấy. Hi vọng cậu sẽ gặp được anh trai nha, Alyssa.
Alysia nghe như vậy cũng có chút động lực. Cô nắm tay Siren rồi háo hức:
- Cám ơn cậu nha. Mai tớ sẽ dẫn cậu tới lễ hội nha.
Siren sung sướng lên khi mà có người đi chung. Cả hai cô gái lúc đó tiếp tục trò chuyện vui vẻ.
Đến tối tại tòa lâu đài của ma cà rồng, Siren nằm lên giường háo hức khi được đi chơi. Halviest thấy cô háo hức như vậy nhanh chóng hỏi cô một cách lạnh lùng:
- Này Siren, sao cô lại vui thế chứ?
Siren nghe Halviest hỏi vậy cũng vỗ tay vui vẻ trả lời:
- Tôi được Alyssa dẫn đi lễ hội. Trời ơi, phải nói là đã lắm luôn ấy.
Halviest đỏ mặt khi nghe tên Alyssa đấy rồi hai lông mày cáu lên một cách cọc cằng:
- Đúng là cô sướng thật đấy. Tôi có thể đi chung có được không? Tôi muốn đi mua đồ một chút với Alyssa lắm.
Siren nghe như thế cô háo hức trả lời:
- Được chứ, ngài Halviest cứ đi tự nhiên luôn đi.
Halviest háo hức trong lòng nhưng bên ngoài tỏ vẻ lạnh lùng:
- Vậy thì lo chuẩn bị luôn đi.
Siren háo hức nằm quay một vòng ở trên giường rồi ném gấu bông lên cao:
- Tuyệt quá đi. Cuối cùng cũng thêm người đi cùng rồi.
Đến tối hôm sau, Alysia đứng ngoài chờ đợi Siren với ánh trắng cùng cơn gió nhẹ nhàng. Sau đó, Siren đứng sau lưng Alysia rồi ngoi đầu lên bất ngờ vẫy tay vui vẻ:
- Chào Alyssa buổi tối nha.
Alysia quay đầu lại búng trán Siren cáu lên:
- Đúng là Siren này.
Sau đó, cô ngạc nhiên khi thấy Halviest xuất hiện. Halviest nhanh chóng đỏ mặt rồi giơ tay lạnh lùng nói:
- Chào Alyssa nha. Dù gì tôi muốn đi với cô n...nên là...
Alysia nắm tay Halviest có chút đỏ mặt nới một cách ngập ngừng:
- N...nếu vậy thì tôi cũng không khách sáo đâu ạ. Dù gì tôi đi chung với anh như vậy có chút gì đó ấm lòng lắm...
Siren thấy hai con người vui vẻ như vậy nhanh chóng cho hai con người đặt tay lên nhau rồi gọi thật to:
- Được rồi, giờ chúng ta cùng nhau tới lễ hội thôi nào.
Sau đó, cả ba người lên ngọn đồi thứ ba của thị trấn. Mọi người tham gia trò chơi trong lễ hội cùng ánh đèn vàng long lanh ấy. Cả ba người vui chơi đã đời xong thì Halviest và Alyssa bất ngờ nhìn qua món đồ họ cần liền nói Siren đứng tạm chờ một chút rồi hai người chạy đi mua chút đồ. Trong lúc chờ đợi, Siren tiếp tục vui chơi lễ hội vui thì một ông già bất chợt xuất hiện gọi cô thật to:
- Mọi người ơi, đ...đó là con ma cà rồng cắn chết con gái nhỏ của ta và cũng là đứa con duy nhất mà ta có. Ta không để cho mày làm hại ai đâu.
Người dân ai ai cũng nhớ ra khung cảnh bị ma cà rông cắn khoảng 10 năm về trước. Họ xông lên đánh đập Siren đau đớn trong khi cô ấy không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Bọn họ dùng vũ khí đánh cô đau đớn khiến cho cơ thể hiện ra những vết thương kèm máu me kinh khủng bao trùm lệ hội. Ở phía xa, sau khi Halviest và Alyssa mua đồ xong, họ sửng sốt khi Siren bị người dân đánh đập tàn bạo. Halviest nắm chặt bàn tay tức giận:
- Alyssa, tôi không thể đứng nhìn người khác như vậy được.
Alysia nghe vậy bỏ hình dạng tu nữ sang dạng chiến đấu nói:
- Dù cô ấy là gì đi chăng nữa thì tôi cũng phải giúp cô ấy.
Cả hai người nhào lộn dùng chân mạnh bạo khiến đám đông văng ra xa. Siren trở nên an tâm khi được hai người cứu. Tên già tức giận thấy hai người bảo vệ Siren quát lên hỏi:
- Tại sao hai tụi mày lại có thể giúp một kẻ giết con gái và cả dân làng này hả? Mày nghĩ con người bọn tạo không khốn khổ mà tại sao lại đi bảo vệ cho con tóc vàng đó hả?
Alysia và Halviest cứng rắng dang tay bảo vệ Siren. Halviest nhìn ông già lanh lùng hỏi:
- Vậy ông tự hỏi tại sao ông lại phá lễ hội vui tươi như vậy chứ?
Ông ta cười một cách điên dại với mồ hôi nhễ nhại, ông ta đưa tay ra với tông giọng khàn:
- Vì khi ta giết ma cà rồng thì chúa mới phù hộ ta thôi.
Alysia nghe đến chữ phù hộ thì nhanh chóng cau mày tức giận, cô nhanh chóng ôm Siren rồi quát một câu thật to:
- Dù có là gì thì việc đánh đập người khác thì không có ai phù hộ ông đâu. Cuộc đời con người của ông ngắn nên mau suy nghĩ lại đi.
Halviest cùng Alysia đỡ Siren bỏ chạy ra khỏi ngọn đồi. Trong lúc đi tới con hẻm nhỏ của thị trấn, Halviest băng bó vết thương cùng với Alysia lấy dao cắt nhẹ cổ tay để cho Siren chút máu. Alysia nhìn cô gái dịu dàng rồi nói một cách trìu mến:
- Này Siren, cậu hãy uống cái này để giữ gìn sức khỏe đi.
Siren thấy hai người chăm sóc cô như vậy liền có chút ủ rủ. Cô rơi lệ hỏi hai người rằng:
- Này hai người, tôi từng là kẻ giết người kinh khủng như vậy mà tại sao hai người cứu tôi vậy?
Halviest và Alysia nắm tay Siren nhẹ nhàng. Halviest thở phào nói:
- Vì hai chúng tôi một phần giống cô nên là chúng tôi không muốn cô đau đớn đâu.
Alysia ôm Siren với nước mắt rơi ròng rã. Cô xót thương cho cô gái và nói:
- Siren à, thật ra tôi chỉ mong muốn giup cậu cũng vì tôi thấy ai đó gặp khó khăn tôi vẫn sẽ giúp đỡ họ mà.
Siren ngạc nhiên khi nghe như vậy có cảm giác ấm áp thông qua hai người. Cô mỉm cười an lòng nói:
- Tôi cám ơn hai người nhiều lắm, cám ơn hai người nhiều lắm...
Halviest và Alysia cảm thấy nhẹ nhõm. Hai người tiếp tục sơ cứu cho Siren vui vẻ trong con hẻm đầy sương.
Đến sáng hôm sau, cả lễ hội bị giết một cách kinh khủng. Máu me trở nên loang ra bê bét khiến cho những người xem hiện trường sợ hãi hơn nữa.
Halviest và Alysia rùng mình khi thấy cả những người tham gia bị giết một cách bí ẩn. Chú cửa hàng búp bê lần trước nhìn bọn họ lạnh lùng nói:
- Đúng là quả báo mà. Đánh đập người khác thì bị như vậy cũng đáng thôi, hai cháu chắc cũng hiểu nhỉ?
Alysia nghe bác ấy nói như vậy đã có chút ngạc nhiên nhẹ. Halviest nghiên đầu nói:
- Chắc vậy rồi. Nhưng mà hành trình này còn dài nên là bọn cháu cần phải cố gắng hơn để trân trọng cuộc sống mà. Có đúng không, Alyssa?
Alysia nhìn Halviest mỉm cười trả lời:
- Dạ vâng ạ.
Sau đó, hai người nhìn lên lên trời báo hiệu cho biến cố sắp tới của hai người.